Cai nghiện – ​Cha nghiện rượu, con ám ảnh vì tiếng khóc của mẹ suốt năm tháng tuổi thơ

29 August, 2022


​​Cha nghiện rượu, con ám ảnh vì tiếng khóc của mẹ suốt năm tháng tuổi thơ


​"Đối với chị em tôi hạnh phúc gia đình là điều gì đó thật xa vời. Ước mơ giản đơn chỉ là mong một ngày không có tiếng mắng chửi của người say, tiếng khóc la của mẹ và chị em tôi, không có tiếng đồ đạc vỡ nát..."

Lúc nhỏ, tôi thấy hầu như cha tôi không bỏ qua cuộc nhậu nào, miễn là có ai đó nhậu cùng, với bất kỳ cái gì làm mồi nhậu, không cần phải sơn hào hải vị, chỉ cần có rượu.

Mỗi lần thấy cha chuẩn bị nhậu là chị em tôi lại nơm nớp lo sợ, không đứa nào dám đi chơi, ở nhà để cha tôi sai bảo: Nào là nấu ăn, dọn bàn, nào là mua thuốc, mua rượu, không biết phải mua bao nhiêu lần, bất kể giờ nào.

Từ nhỏ chị em tôi đã phải luôn sống trong nỗi sợ hãi, sợ khi cha tôi mỗi lần nhậu say có thể chửi vợ, chửi con; thậm chí là đánh đập khi có ai dám cãi lại. Mà thường chỉ có mẹ tôi, nhiều khi không chịu nổi những lời mắng chửi vô lý, bà dám nói lại vài câu là bị cha tôi đuổi đánh không thương tiếc.

Khi say, có lẽ cha tôi cũng không biết mình đang làm gì, mặc cho bốn chị em tôi khóc lóc, mẹ tôi van xin, cha tôi vẫn đập phá hết đồ đạc và đánh mẹ. Chúng tôi, vì quá sợ hãi có khi cũng không dám khóc, cũng không dám bênh vực cho mẹ.

Có những đêm mẹ tôi sợ quá phải về nhà bà ngoại ngủ lại, đợi sáng cha tôi tỉnh rượu mới dám về nhà. Đó là những đêm còn may mắn, có những đêm cha tôi xuống cả nhà bà ngoại tìm bằng được mẹ tôi về, cha tôi còn tuyên bố nếu mẹ tôi không về thì sẽ châm lửa đốt nhà. Có những hôm mẹ tôi sợ quá phải về, lại chịu những lời mắng chửi, những trận đòn thừa sống thiếu chết từ cha tôi.

Mỗi đêm, thường thì khoảng hơn 10 giờ đêm thì cha tôi mới về nhà, chỉ cần nghe tiếng cha tôi về là chị em tôi lại hồi hộp, sợ hãi, dù chưa ngủ cũng nằm im không nhúc nhích hoặc có khi vừa nghe tiếng cha ở đầu ngõ là chị em tôi đều tắt đèn lên giường giả vờ ngủ. Có những khi cha tôi đi làm ăn xa, vài tháng mới về, chị em tôi cứ mong cha đi lâu lâu thêm một chút.

Đối với chị em tôi hạnh phúc gia đình là điều gì đó thật xa vời. Ước mơ giản đơn đối với người ta nhưng sao đối với chị em tôi nó xa xôi quá, chỉ là mong một ngày không có tiếng mắng chửi của người say, tiếng khóc la của mẹ và chị em tôi, không có tiếng đồ đạc vỡ nát. Nhưng tất cả cũng chỉ là mơ ước, và cái mơ ước đó suốt tuổi thơ cũng không thể trở thành sự thật. Cũng vì chán nản, bế tắc chị em tôi đều bỏ học giữa chừng đi làm công nhân, sống xa gia đình xem như một sự giải thoát.

Tuổi thơ của chị em tôi thiếu thốn tình cha, nói là thiếu thốn bởi lẽ những khi tỉnh táo cha tôi rất lo làm ăn, thương yêu chị em tôi, nói chuyện với vợ con rất tình cảm. Từ nhỏ đến lớn ngày nào tôi cũng ước giá như không có rượu, giá như cha tôi không nghiện rượu thì cuộc sống của chị em tôi có lẽ đã khác đi, ít nhất là trong mỗi giấc mơ không còn ám ảnh, không còn sợ hãi, không còn giật mình khóc giữa đêm khuya. Nếu không có rượu hẳn cha tôi sẽ là người chồng, người cha tốt.

Chị em tôi lớn lên với những vết sẹo trong tâm hồn không thể nào xóa nhòa được. Bây giờ, mỗi lần nghĩ lại tôi đều sợ hãi, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ những giấc mơ tuổi thơ hỗn độn. Và có lẽ, niềm tin vào hạnh phúc gia đình, vào tương lai tươi sáng ít nhiều đã bị bào mòn trong mỗi tâm hồn của chị em chúng tôi.

LÂM HIỀN

Exit mobile version