Thông Tin Báo Chí Về Ma Túy

  1. Lưu ý khi cai rượu bằng thuốc

  2. TÁC HẠI MA TÚY TỔNG HỢP DẠNG HOANG TƯỞNG - CỎ MỸ

  3. Nghi vấn nam thanh niên bị loạn thần sau khi sử dụng cỏ Mỹ

  4. CÁC PHƯƠNG PHÁP ĐIỀU TRỊ CAI NGHIỆN RƯỢU

  5. VTV6 - Điểm nóng - Có những sự "trở về" như thế

  6. VNExpress - Một số tài xế container sử dụng ma túy

  7. Dân trí - ​Bi hài chuyện những gã “ngáo đá” nổi tiếng đất cảng

  8. Sức khỏe & Đời sống - Bóc trần sự thật về thuốc cai nghiện rởm giá “trên trời” bán tại Sài Gòn

  9. SGTT - Bán thuốc cai nghiện ma túy dễ như bán... Viagra

 10. Người đưa tin - Cai nghiện qua mạng, nhanh đến… suýt chết

 11. Người đưa tin - Rước họa vì thuốc cai nghiện trên mạng

 12. SGPP - Cai từ tại gia cai qua... điện thoại

 13. SGGP - Cai chưa xong, đã nghiện thuốc

 14. Sức khỏe và đời sống - Tư vấn cai nghiện ma túy “chui”: ... Cho không lấy, thấy không chơi (?!)

 15. ANTD - Giết vợ xong ngồi canh xác chờ công an đến… cứu

 16. HTV7 - Các bác sĩ nói gì

 17. HTV7 - Các bác sĩ nói gì

 18. Kỹ năng TƯ VẤN TRONG CAI NGHIỆN PHỤC HỒI

 19. VTV9 - CỘNG ĐỒNG TRỊ LIỆU ...

 20. VNEXPRESS - Xác cô gái lõa thể trong biệt thự

 21. VNEXPRESS - Những bí mật khi xóa sổ điểm thác loạn bậc nhất đất Cảng

 22. VNEXPRESS - Trùm ma túy khét tiếng thế giới bị bắt

 23. Cai nghiện - ​Cha nghiện rượu, con ám ảnh vì tiếng khóc của mẹ suốt năm tháng tuổi thơ

 24. Tiền Phong - Vào Viện Sức khỏe tâm thần nghe chuyện rượu

 25. BSTT - Lạm dụng rượu bia có thể dẫn đến loạn thần

 26. Chính phủ - Đệ tử lưu linh thấy rắn rết bò lổm ngổm khắp mình

 27. SGGP - Xe vi phạm giao thông chở ma túy “khủng”

 28. VNEXPRESS - Bé gái 5 tuổi một mình chăm cha nghiện rượu

 29. Phụ nữ Online - Sống trong sợ hãi

 30. TGCM - Bi kịch của kẻ nghiện rượu

 31. CAND - ​Con nghiện rượu hành hung mẹ đẻ

 32. Lao động - ​Ma túy “ăn thịt người” kinh khủng nhất thế giới

 33. VNEXPRESS - Tiến trình hủy diệt con người nhanh chóng của ma túy

 34. SGGP - Hiểu để phòng, chống ma túy hiệu quả

 35. Nhận biết và đánh giá các vấn đề liên quan đến rượu

 36. Báo mới - Điều trị nghiện rượu như thế nào?

 37. Người đưa tin - Tuyệt tự vì mê đắm trong 'cõi lưu linh'

 38. ANTĐ - Nghiện rượu và những hệ luỵ

 39. Dân trí - Chồng lấy xăng thiêu sống vợ ngay tại nhà

 40. CAND - ​Chống nghiện rượu - kế hoạch hàng đầu của nước Nga

 41. CATP - Điên vì nghiện rượu

 42. VietNamNet - Tâm thần, tự sát vì rượu dịp Tết

 43. Tuổi trẻ - Không uống không... chịu được

 44. Lao Động - Có thể cai rượu bằng thuốc?

 45. SK&ĐS - Lưu ý khi cai rượu bằng thuốc

 46. PNO - Thương con “ngáo đá”, mẹ gánh hậu quả

 47. HTV7 - Vì cuộc sống cộng đồng

 48. HTV9 - Điều kỳ diệu của sự yêu thương

 49. Trị liệu gia đình

 50. TIN MỚI - Cận cảnh khuôn mặt biến dạng theo thời gian vì nghiện ma túy

 51. HTV - Hoa cuộc sống

 52. Cận cảnh khuôn mặt biến dạng do sử dụng ma túy

 53. Nghệ An: Triệt phá đường dây ma túy lớn từ Lào về Việt Nam

 54. Bài 4 - Sàng lọc - Đánh giá và lập kế hoạch cho người nghiện ma túy

 55. Bài 5 - Các dịch vụ phục hồi chức năng cho người nghiện ma túy

 56. Vai trò công tác tư vấn và trị liệu tâm lý trong cai nghiện - phục hồi cho người nghiện ma túy

 57. Hải Phòng: Triệt phá đường dây sản xuất ma túy giả

 58. 6 người chết ở quán karaoke: Nạn nhân dương tính với ma túy

 59. Con trai trùm ma túy sa lưới

 60. 204.377 người nghiện chỉ bắt đi cai được... 33

 61. Không thể đưa người nghiện đi cai, tội phạm TP HCM đang tăng

 62. Tràn lan người nghiện 'xin đểu' tại trung tâm TP HCM

 63. Hải Phòng: Hàng trăm học viên cai nghiện tràn ra phố

 64. Giấu cần sa trong khung, lốp và thùng nhiên liệu

 65. Tổng quan về điều trị lệ thuộc chất dạng thuốc phiện theo GS Robert Ali

 66. Hiệu quả kinh tế của các biện pháp điều trị lệ thuộc heroin hoặc thuốc phiện

 67. Nghiện các chất dạng thuốc phiện (CDTP) và các phương pháp điều trị ở Việt Nam

 68. Kết quả triển khai thí điểm điều trị nghiện các chất dạng thuốc phiện bằng thuốc Methadone tại Tp Hải Phòng

 69. CAND - Một ổ buôn ma túy lớn không ngờ

 70. CAND - Công điện của Bộ trưởng Bộ Công an về mở đợt cao điểm tấn công, trấn áp tội phạm

 71. CAND - Giết người yêu vì ảo giác

 72. SGGP - Chung tay phòng, chống ma túy

 73. Người lao động - Cai nghiện tại gia: Khó trăm bề!

 74. Người lao động - Thách thức với Methadone

 75. SGGP - Hiểu để phòng, chống ma túy hiệu quả

 76. SGGP - Phá đường dây buôn bán ma túy từ Lào về Việt Nam, thu giữ 120.000 viên ma túy tổng hợp

 77. VNEXPRESS - 66 người trong đường dây buôn heroin đối mặt án tử hình

 78. VNEXPRESS - Bên trong làng ma túy số một Trung Quốc

 79. VietNamNet - Gã nghiện sát hại dã man người yêu đang mang thai

 80. VNEXPRESS - Xác cô gái lõa thể trong biệt thự

 81. VNEXPRESS - Những bí mật khi xóa sổ điểm thác loạn bậc nhất đất Cảng

 82. VNEXPRESS - Trùm ma túy khét tiếng thế giới bị bắt

 83. Cai nghiện - ​Cha nghiện rượu, con ám ảnh vì tiếng khóc của mẹ suốt năm tháng tuổi thơ

 84. Tiền Phong - Vào Viện Sức khỏe tâm thần nghe chuyện rượu

 85. BSTT - Lạm dụng rượu bia có thể dẫn đến loạn thần

 86. Chính phủ - Đệ tử lưu linh thấy rắn rết bò lổm ngổm khắp mình

 87. SGGP - Xe vi phạm giao thông chở ma túy “khủng”

 88. VNEXPRESS - Bé gái 5 tuổi một mình chăm cha nghiện rượu

 89. Chính phủ - Rượu bia và hệ lụy: Câu chuyện từ gia đình đến pháp đình

 90. Người lao động - Tan nát gia đình vì rượu

 91. Phụ nữ Online - Sống trong sợ hãi

 92. TGCM - Bi kịch của kẻ nghiện rượu

 93. CAND - ​Con nghiện rượu hành hung mẹ đẻ

 94. VNEXPRESS - Hàng loạt lái xe khách nghiện ma túy

 95. PLXH - Tội ác khó dung của gã chồng nghiện rượu

 96. PNO - Ký ức buồn

 97. Thông tin báo chí về cai nghiện rượu

 98. PLVN - Bàng hoàng: cháu giết bà trong cơn nghiện rượu

 99. Thanh niên - Loạn thần do rượu

100. Lao động - ​Ma túy “ăn thịt người” kinh khủng nhất thế giới

VNEXPRESS – Những bí mật khi xóa sổ điểm thác loạn bậc nhất đất Cảng

Những bí mật khi xóa sổ điểm thác loạn

bậc nhất đất Cảng


Khi cảnh sát ập vào vũ trường UFO Club, một trong những điểm ăn chơi trác táng nhất tại Hải Phòng, 4 vũ nữ mặc bikini siêu nhỏ say sưa “múa cột” trong khi một số khác thọc vội tay vào áo ngực phi tang bao cao su và thuốc kích dục.

Chuyên án đột phá UFO Club mang bí số 108T được Cục CSĐT tội phạm về ma túy (C4, Bộ Công an) xác lập và tuyệt đối giữ bí mật đến phút cuối. Các phương án chống bạo động, chống cháy, thu gom dân chơi, kiểm tra dương tính ma tuý, chốt chặn các tuyến giao thông thuỷ bộ, khống chế kẻ manh động… đều được Ban chuyên án tính toán kỹ lưỡng.


Hơn 22h ngày 29/2/2008, khi Hải Phòng bắt đầu thưa bóng người trên các tuyến đường thì lực lượng đột kích từ nơi ém quân bí mật lặng lẽ lên các xe đặc chủng, tiến về hướng đường Lạch Tray và không hề biết họ đang đi đâu, làm gì. Chỉ vài cán bộ chủ chốt trong Ban chuyên án được biết trước thông tin về cuộc đột kích. Trước đó, các thành viên phá án được yêu cầu tắt điện thoại di động, thực hiện lệnh cấm trại, chỉ liên lạc bằng bộ đàm để đảm bảo thông tin được giữ bí mật một cách tuyệt đối. Các thành viên này chỉ biết nhiệm vụ của mình khi sát giờ G.


Trước giờ G, một mũi trinh sát đã lọt vào trong vũ trường, có mặt ở các vị trí then chốt: DJ (vị trí điều khiển nhạc), cửa bảo vệ, quầy bar... Các trinh sát khác trong vai “dân chơi”, ngồi gọn một bàn, vì kinh phí có hạn nên nhấm nháp Heineken chờ giờ tập kích. Mỗi trinh sát hoá trang này được phát một chiếc băng đỏ, sẽ được đeo vào tay khi lệnh tập kích phát ra để các lực lượng khác không nhầm lẫn với dân chơi.


23h, từ ngã 3 đường Lạch Tray với đường Thiên Lôi thuộc phường Đằng Giang, quận Ngô Quyền dẫn vào UFO Club bị phong tỏa bởi cảnh sát giao thông và cảnh sát cơ động, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Thoáng thấy bóng xe đặc chủng lao vào từ lối duy nhất là đường Thiên Lôi, lực lượng bảo vệ của UFO đã hô nhau đóng sập cổng nhưng không kịp. Khi các chiến sỹ thuộc C17 và Công an Hải Phòng ập vào, 4 vũ nữ mặc bikini siêu nhỏ vẫn say sưa “múa cột”. Một số thiếu nữ trong trang phục thiếu vải thọc vội tay vào áo ngực phi tang bao cao su và thuốc kích dục.


Các mũi trinh sát vô hiệu DJ, nhân viên bảo vệ, nhân viên quầy bar và chốt chặt các cửa ra vào. Nhiều dân chơi và bảo vệ định manh động, lập tức bị quật ngã. Cảnh sát cơ động, đặc nhiệm, trinh sát hoá trang và nhiều đơn vị khác xông vào. Dân chơi bị khống chế và ngồi ngay xuống chân bàn để cơ quan chức năng làm nhiệm vụ. Một vài kẻ tiếp tục nhắn tin, gọi điện hay tìm cách phi tang ma tuý tổng hợp ngay lập tức bị cảnh cáo và trấn áp lập tức.


Kiểm tra đến tủ đựng quần áo vũ nữ, lực lượng phá án lôi ra được một mớ trang phục 2 mảnh của vũ nữ. Các trang phục siêu tiết kiệm vải này chỉ bé hơn lòng bàn tay.


Ngay trong đêm, hơn 300 người bị tạm giữ, trong số này có 67 người là nữ giới  bị đưa lên xe đặc chủng về Trung tâm Bồi dưỡng huấn luyện nghiệp vụ CA Hải Phòng lấy lời khai và xét nghiệm kiểm tra sử dụng ma tuý. Xét nghiệm ban đầu đã xác định được hơn 50 người có phản ứng dương tính với ma tuý, 4 vũ nữ múa cột có sử dụng ma tuý tổng hợp.


Kiểm tra vũ trường, công an thu 35 viên ma túy tổng hợp, 30 gói Ketamin E, một khẩu súng ngắn, nhiều thuốc kích dục và hàng trăm chai rượu ngoại không tem...



Vũ trường UFO Club là một trong những tụ điểm ăn chơi trác táng nhất đất cảng Hải Phòng.


Một tụ điểm ăn chơi thác loạn khác được mệnh danh là “New Century” đất Cảng Hải Phòng cũng vừa được các trinh sát Cục CSĐT tội phạm về ma túy (C47), Bộ Công an và Công an TP Hải Phòng triệt xóa thành công. Đêm 1/6/2013, Công an quận Ngô Quyền (Hải Phòng) tập kích câu lạc bộ Thủy Cung, nằm trong khuôn viên Cung văn hóa, thể thao thanh niên, tạm giữ gần 30 người (chủ yếu là học sinh) tổ chức, sử dụng ma túy. Tuy nhiên, vụ bắt giữ này không làm các “dân chơi” trên địa bàn e ngại, họ vẫn đến với vũ trường M.O.S, vào karaoke Ánh Dương nằm trong khuôn viên này để “đập đá”, ăn “kẹo”… thể hiện “đẳng cấp”.


Một trinh sát của Cục C47, Bộ Công an đã chia sẻ rằng, các anh đã điều tra, khảo sát vũ trường M.O.S từ năm 2010 và nhận thấy, vũ trường này có nhiều hoạt động nhức nhối. Cho tới giữa năm 2013, khi nhận được nhiều đơn thư phản ánh của người dân trong khu vực vì những tệ nạn thường xuyên xảy ra tại đây, các trinh sát đã tập trung xác minh.


Phía bên ngoài vũ trường M.O.S là khoảng 10 nhân viên làm nhiệm vụ cảnh giới, bảo kê và hướng dẫn xe ra, xe vào. Số nhân viên này hoạt động theo ca, cứ tốp này nghỉ thì tốp kia thay, vậy nên khách lạ, khách quen, hoặc khách vãng lai tới đều được đám nhân viên phía ngoài nắm được hết và báo vào bên trong. Do vậy, thoạt đầu các trinh sát chỉ có thể đứng ở phía ngoài quan sát, tìm hiểu giờ giấc hoạt động, lượng khách ra vào vũ trường để nắm tình hình. Khi nắm được những thông tin phía ngoài, kế hoạch tiếp cận bên trong được triển khai.


Các trinh sát trẻ của Cục C47 trong vai những dân chơi vào đặt bàn trong M.O.S. Mỗi lần vào như vậy, các anh phải đi một tốp 4-5 người gồm cả trinh sát nam và trinh sát nữ, “nghiến răng” gọi bia, rượu mạnh ra uống và bắt đầu quan sát.


Một trinh sát chia sẻ, việc của trinh sát là khi vào trong phải ghi nhớ được cách sắp xếp, bố trí và sơ đồ của vũ trường. Để khi phá án không xảy ra sai sót, các trinh sát phải ghi nhớ thật kỹ những ngóc ngách trong vũ trường, đường đi lối lại, cách thức ra vào của dân chơi. Tuy nhiên, nếu cứ vào gọi rượu ra uống, mắt dáo dác nhìn khắp nơi thì chẳng mấy chốc sẽ bị các nhân viên trong vũ trường phát hiện. Chính bởi thế, các trinh sát thường xuyên thay đổi “vai diễn” cho nhau mỗi khi đến đây. Hôm thì người này sẽ kéo bạn đến mừng sinh nhật mình, hôm khác người kia do trúng mánh nên kéo nhau tới đập phá…


Theo tài liệu trinh sát báo về lãnh đạo đơn vị, để vào bên trong vũ trường, dân chơi phải đi qua một chiếc cầu bắc qua hồ. Khi vào trong, vũ trường được thiết kế là một bar lớn 2 tầng, mỗi tầng khoảng hai chục bàn rượu. Trên mỗi bàn là những bình hút shisa được bày ra cho dân chơi thoải mái xài. Các trinh sát cho biết, những chiếc bình shisa này để ngụy trang và tạo điều kiện cho dân chơi hút cỏ, hút ke… một cách thoải mái. Ở tầng 1, ngay trước quầy bar là khoảng 10 bàn VIP. Những bàn này dân "nhai kẹo", "đập đá" vẫn tụ tập bay tới sáng.


Nhớ lại những ngày ngược xuôi Hà Nội - Hải Phòng để trinh sát, xác minh vũ trường này, nhiều cán bộ Cục C47 vào vũ trường phải tự bỏ tiền túi ra mua rượu uống để làm “phí” quan sát. Mà giá cả trong vũ trường thì đắt đỏ kinh khủng, mỗi chai nước suối ở ngoài chỉ 5.000-10.000 đồng, nhưng vào vũ trường M.O.S giá đội lên 100.000 đồng. Đắt nhất là rượu. Một chai rượu ngoại do vũ trường M.O.S bán ra trung bình gần 4 triệu đồng, chưa kể những bình shisa bầy ở đó, khách chỉ cần sờ vào cũng mất tiền trăm...


Trong quá trình trinh sát, tổ công tác phát hiện, phía sau vũ trường là quán karaoke Ánh Dương cũng là một tụ điểm chứa chấp, tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy. Các dân bay không chỉ vào vũ trường, mà sau nửa đêm, họ thường kéo vào các phòng karaoke ở đằng sau để bay lắc, thậm chí là xô xát đánh nhau. Sau gần 2 tháng tập trung trinh sát, cuối cùng việc khảo sát ở vũ trường M.O.S đã được tổ công tác hoàn tất. Theo đó, các anh đã báo cáo về Ban chuyên án xin ý kiến triển khai. Cục C47 đã xác lập chuyên án mang bí số 045M để tập trung lực lượng, phương tiện phục vụ công tác đấu tranh.


Hôm đó, 80 cán bộ chiến sỹ thuộc lực lượng phòng chống ma túy, Công an Hà Nội, Cục C47, C51, A69, Bộ Công an đã về Hải Phòng. Tại đây, có khoảng 100 chiến sỹ Cảnh sát cơ động và Phòng PC 47, Công an Hải Phòng… đã sẵn sàng, cùng đếm ngược chờ thời cơ phá án. Khoảng 1h, với lực lượng “nội công” được “ém” trong bar M.O.S từ trước, gần 200 cảnh sát của Công an Hà Nội, Hải Phòng và Cục C47, Bộ Công an đã ập vào khống chế các bàn rượu trong quá bar, hàng trăm dân chơi không kịp trở tay.


Khi tiếng nhạc dừng lại, ánh sáng được bật lên, nhưng không ít thanh niên vẫn còn quay cuồng vì phê thuốc. Phát hiện bị bắt giữ, hàng chục người  đã tìm đường tháo chạy ra ngoài. Nhưng lúc này, lối ra vào duy nhất của vũ trường đã bị án ngữ. Tuy nhiên, không ít “dân chơi” đã nhanh tay ném thuốc lắc, tài mà và ma túy đá sang các bàn khác bên cạnh và xuống sàn nhà. Trên sàn nhà vương vãi đầy ma túy gồm các loại như thuốc lắc, tài mà và ma túy đá.


Mất nhiều tiếng đồng hồ, lực lượng công an mới hoàn tất việc khám xét, phân loại, rồi đưa gần 200 "dân chơi" về Trung tâm Huấn luyện và Bồi dưỡng Nghiệp vụ, Công an  Hải Phòng (ở huyện An Dương) để tiếp tục xác minh, xử lý. Trong số này có một số chân dài 9X và dân chơi đến từ các tỉnh, thành phố khác.


Cùng thời điểm, quán karaoke Ánh Dương, nằm phía sau vũ trường M.O.S trong khuôn viên Cung văn hóa thể thao thanh niên cũng bị công an kiểm tra. Bởi một bàn VIP trong vũ trường M.O.S có một đám thanh niên xảy ra xô xát, sau đó đám này lại xuống quán karaoke Ánh Dương chơi ma túy tiếp và đánh lộn ở đây. Tại ba phòng hát của quán karaoke Ánh Dương, Ban chuyên án bắt giữ nhiều người vừa “phê” ma túy vừa “hát” bằng tay với các tiếp viên. Thậm chí, để tỏ rõ đẳng cấp dân chơi, các đối tượng này còn nghênh ngang để cả “đống” cỏ, bộ “ục” để chơi ma túy “đá” ngay trên bàn nước.


Công an tạm giữ gần 240 người có mặt tại vũ trường, tiến hành thử nhanh phát hiện 57 người dương tính với các chất ma túy. Kiểm tra tại vũ trường và quán karaoke, tổ công tác thu được 105 viên ma túy tổng hợp; 3 túi nilon đựng ma túy dạng bột ketamin; 4 túi nilon đựng ma túy dạng đá (20 gram); một gói cần sa; 2 bộ dụng cụ dùng để sử dụng ma túy tổng hợp, ketamin cùng các tang vật, tài liệu khác có liên quan đến hoạt động của tụ điểm này. Vũ trường M.O.S sau đó bị niêm phong để phục vụ công tác điều tra.


Theo Cảnh sát toàn cầu

VNEXPRESS – Trùm ma túy khét tiếng thế giới bị bắt

Trùm ma túy khét tiếng thế giới bị bắt


Thủy quân lục chiến Mexico vừa bắt được tên trùm ma túy đang bị truy nã toàn cầu và từng có tên trong danh sách những người quyền lực nhất thế giới, sau 13 năm truy lùng.


Hai lính thủy quân lục chiến áp giải trùm ma túy Guzman. Ảnh: AFP


AFP dẫn lời các quan chức cho biết Joaquin "El Chapo" Guzman cùng một đồng phạm bị bắt vào sáng sớm qua trong cuộc đột kích vào một khu chung cư ở thành phố nghỉ dưỡng Mazatlan, Mexico. Việc bắt giữ diễn ra mà không cần nổ súng.


"Không có tổn hại nào và không có ai bị thương", Bộ trưởng Tư pháp Mexico Jesus Murillo Karam phát biểu trong buổi họp báo tại nhà chứa máy bay của hải quân ở thành phố Mexico City. Đây cũng là nơi Guzman, 56 tuổi, xuất hiện trước máy quay truyền hình. Trùm ma túy bị hai lính thủy quân lục chiến che mặt khống chế, áp giải lên trực thăng cảnh sát để đưa về một nhà tù được canh gác cẩn mật nhất.


Bắt giữ Guzman là vụ việc liên quan đến ma túy lớn nhất mà chính quyền của Tổng thống Mexico Enrique Pena Nieto thực hiện trong 14 tháng qua. Ông Nieto ca ngợi lực lượng an ninh trên Twitter và "chúc mừng tất cả mọi người". Bộ trưởng Tư pháp Mỹ, Eric Holder, coi việc bắt giữ trùm ma túy "là thành tựu mang tính bước ngoặt, là chiến thắng cho cả người dân Mỹ cũng như Mexico".


Vụ bắt giữ, nhờ sự phối hợp giữa Mỹ với Mexico, đã giáng một đòn mạnh mẽ vào Sinaloa, tổ chức buôn ma túy lớn nhất ở quốc gia Trung Mỹ. Sinaloa thống trị vùng ven biển Thái Bình Dương và thường chuyển ma túy vào Mỹ, châu Âu, châu Á.


Guzman được ca ngợi là "huyền thoại" sau khi hắn thoát khỏi một nhà tù an ninh tối đa ở Mexico trong giỏ đựng đồ giặt hồi tháng 1/2001. Trùm ma túy này từng xuất hiện trong danh sách những người quyền lực nhất thế giới, đứng thứ 67, và trong danh sách tỷ phú của tạp chí Forbes.


Mỹ từng treo giải thưởng 5 triệu USD cho người cung cấp thông tin, giúp nhà chức trách bắt Guzman. Hắn bị cáo buộc là kẻ đứng đằng sau nhiều vụ bạo lực liên quan đến ma túy ở Mexico trong nhiều năm qua.


Nguyễn Tâm

Cai nghiện – ​Cha nghiện rượu, con ám ảnh vì tiếng khóc của mẹ suốt năm tháng tuổi thơ


​​Cha nghiện rượu, con ám ảnh vì tiếng khóc của mẹ suốt năm tháng tuổi thơ


​"Đối với chị em tôi hạnh phúc gia đình là điều gì đó thật xa vời. Ước mơ giản đơn chỉ là mong một ngày không có tiếng mắng chửi của người say, tiếng khóc la của mẹ và chị em tôi, không có tiếng đồ đạc vỡ nát..."

Lúc nhỏ, tôi thấy hầu như cha tôi không bỏ qua cuộc nhậu nào, miễn là có ai đó nhậu cùng, với bất kỳ cái gì làm mồi nhậu, không cần phải sơn hào hải vị, chỉ cần có rượu.

Mỗi lần thấy cha chuẩn bị nhậu là chị em tôi lại nơm nớp lo sợ, không đứa nào dám đi chơi, ở nhà để cha tôi sai bảo: Nào là nấu ăn, dọn bàn, nào là mua thuốc, mua rượu, không biết phải mua bao nhiêu lần, bất kể giờ nào.

Từ nhỏ chị em tôi đã phải luôn sống trong nỗi sợ hãi, sợ khi cha tôi mỗi lần nhậu say có thể chửi vợ, chửi con; thậm chí là đánh đập khi có ai dám cãi lại. Mà thường chỉ có mẹ tôi, nhiều khi không chịu nổi những lời mắng chửi vô lý, bà dám nói lại vài câu là bị cha tôi đuổi đánh không thương tiếc.

Khi say, có lẽ cha tôi cũng không biết mình đang làm gì, mặc cho bốn chị em tôi khóc lóc, mẹ tôi van xin, cha tôi vẫn đập phá hết đồ đạc và đánh mẹ. Chúng tôi, vì quá sợ hãi có khi cũng không dám khóc, cũng không dám bênh vực cho mẹ.

Có những đêm mẹ tôi sợ quá phải về nhà bà ngoại ngủ lại, đợi sáng cha tôi tỉnh rượu mới dám về nhà. Đó là những đêm còn may mắn, có những đêm cha tôi xuống cả nhà bà ngoại tìm bằng được mẹ tôi về, cha tôi còn tuyên bố nếu mẹ tôi không về thì sẽ châm lửa đốt nhà. Có những hôm mẹ tôi sợ quá phải về, lại chịu những lời mắng chửi, những trận đòn thừa sống thiếu chết từ cha tôi.

Mỗi đêm, thường thì khoảng hơn 10 giờ đêm thì cha tôi mới về nhà, chỉ cần nghe tiếng cha tôi về là chị em tôi lại hồi hộp, sợ hãi, dù chưa ngủ cũng nằm im không nhúc nhích hoặc có khi vừa nghe tiếng cha ở đầu ngõ là chị em tôi đều tắt đèn lên giường giả vờ ngủ. Có những khi cha tôi đi làm ăn xa, vài tháng mới về, chị em tôi cứ mong cha đi lâu lâu thêm một chút.

Đối với chị em tôi hạnh phúc gia đình là điều gì đó thật xa vời. Ước mơ giản đơn đối với người ta nhưng sao đối với chị em tôi nó xa xôi quá, chỉ là mong một ngày không có tiếng mắng chửi của người say, tiếng khóc la của mẹ và chị em tôi, không có tiếng đồ đạc vỡ nát. Nhưng tất cả cũng chỉ là mơ ước, và cái mơ ước đó suốt tuổi thơ cũng không thể trở thành sự thật. Cũng vì chán nản, bế tắc chị em tôi đều bỏ học giữa chừng đi làm công nhân, sống xa gia đình xem như một sự giải thoát.

Tuổi thơ của chị em tôi thiếu thốn tình cha, nói là thiếu thốn bởi lẽ những khi tỉnh táo cha tôi rất lo làm ăn, thương yêu chị em tôi, nói chuyện với vợ con rất tình cảm. Từ nhỏ đến lớn ngày nào tôi cũng ước giá như không có rượu, giá như cha tôi không nghiện rượu thì cuộc sống của chị em tôi có lẽ đã khác đi, ít nhất là trong mỗi giấc mơ không còn ám ảnh, không còn sợ hãi, không còn giật mình khóc giữa đêm khuya. Nếu không có rượu hẳn cha tôi sẽ là người chồng, người cha tốt.

Chị em tôi lớn lên với những vết sẹo trong tâm hồn không thể nào xóa nhòa được. Bây giờ, mỗi lần nghĩ lại tôi đều sợ hãi, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ những giấc mơ tuổi thơ hỗn độn. Và có lẽ, niềm tin vào hạnh phúc gia đình, vào tương lai tươi sáng ít nhiều đã bị bào mòn trong mỗi tâm hồn của chị em chúng tôi.

LÂM HIỀN

Tiền Phong – Vào Viện Sức khỏe tâm thần nghe chuyện rượu

Vào Viện Sức khỏe tâm thần nghe chuyện rượu



TP - Gào thét, chửi bới, đập phá, đánh vợ con, thậm chí nhìn vợ thành “con ma”, là hành động của những người nghiện rượu. Nhiều người vì rượu mà mang trong mình nhiều căn bệnh nguy hiểm


Rượu bia quá đà có thể gây xích mích, bất hòa, làm tổn thương tình cảm với người thân, bạn bè. Rượu bia quá đà có thể gây bệnh, thay đổi tâm tính, tiêu tốn tiền bạc, băng hoại đạo đức. Rượu bia quá đà có thể cướp đi mạng sống người vô tội. Rượu ở ta có mặt mọi lúc, mọi nơi, chia vui cũng như giải sầu. Uống thế nào là đủ, là vui?


Gào thét, chửi bới, đập phá, đánh vợ con, thậm chí nhìn vợ thành “con ma”, là hành động của những người nghiện rượu. Nhiều người vì rượu mà mang trong mình nhiều căn bệnh nguy hiểm.


Cơm chan nước mắt

Ngồi thu mình một góc ở hành lang Viện Sức khỏe Tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai Hà Nội, chị Lương Thị Nga, 27 tuổi kể lại câu chuyện đời đầy nước mắt của mình. Chồng chị, anh Nguyễn Đức Dũng, 30 tuổi, nghiện rượu từ năm 2007.


“Hồi mới cưới, ai cũng mừng cho em vì lấy được chồng Hà Nội, đẹp trai. Nhưng hạnh phúc chả được bao lâu, thì em phát hiện chồng nghiện rượu nặng. Lúc đầu anh ấy còn chối bảo uống cho vui nhưng dần dần không thể chối được rượu, say xỉn suốt ngày, chửi bới mọi người”, chị Nga mở chuyện.


Tết 2008, tết đầu tiên, chị Nga dẫn chồng về quê Hưng Yên ra mắt gia đình, họ hàng. Sau một ngày chúc tụng say sưa, chiều tối 2 vợ chồng lên đường trở về Hà Nội. Do phải đi bộ một đoạn khá xa để ra bến đò, đang say lừng xừng đi được một lúc anh Dũng nằm lăn ra đường ăn vạ, bắt vợ gọi taxi đưa về.


“Ở quê gọi xe ôm còn khó, lấy đâu ra taxi, tôi cố động viên, nịnh nọt anh đứng dậy đi tiếp nhưng tôi càng nói anh càng gào lên chửi bới. Bao nhiêu người qua đường hiếu kỳ nhìn vào, có người thương tình vào dìu anh đứng dậy nhưng anh vẫn nằm lăn ra ăn vạ đến tận đêm, mặc cho tôi lúc đó đang mang bầu đứa con đầu lòng 4 tháng ngồi bên anh nài nỉ”, chị Nga kể lại.


Chị Nga rất đau khổ khi có người chồng nghiện rượu. Chị Nga rất đau khổ khi có người chồng nghiện rượu.


Kể từ đó, anh triền miên trong các cơn say, cuộc sống gia đình dần trở thành “địa ngục”. “Anh mua rượu về nhà ngồi tu ừng ực. Say. Anh ấy như người điên. Gào thét. Chửi bới. Đập nát tất cả mọi thứ. Giờ trong nhà tôi chẳng còn thứ gì nguyên vẹn. Bất cứ đồ vật nào, cái thì vỡ, cái sứt, cái gãy ngổn ngang…”, chị Nga nói trong nước mắt. Dường như chả có lúc nào anh tỉnh táo, 2-3 giờ sáng thức dậy, anh lại cầm chai uống, uống xong lại gào thét, chửi bới. Mỗi lần khuyên ngăn chồng là lại cãi lộn. Từ ngày nghiện rượu, cứ nhìn thấy mặt chị là anh “mày”, “tao” gây sự.


Sinh con gái được 4 tháng, vì sợ chồng ở nhà lên cơn say rồi đánh con, chị bế con ra chợ ngồi bán hoa quả. Khi con biết đi, chị không địu nữa cho con chạy theo mẹ cả ngày khắp các góc chợ, ngõ phố. Chị làm nghề bán hoa quả, sáng còn có chỗ ngồi ở góc chợ, chiều gánh bán hàng rong. Do có con nhỏ đi theo nên chị không dám đi xa.


 “Nhiều lúc say quá, ông ấy cầm dao đòi đâm tôi. Nhiều khi nhìn tôi ra bóng ma màu đen. May mắn những lần đó tôi đều chạy thoát được”.

Bà Nguyễn Thị Oanh, Đan Phượng (Hà Nội)

Thời buổi kinh tế khó khăn, mỗi ngày chị kiếm được 50 - 100 nghìn đồng tiền lãi đủ hai mẹ con qua ngày. Còn tiền mua rượu, tiền thuốc thang điều trị bệnh của anh phải nhờ nhà chồng lo liệu. Cả ngày vạ vật ở ngoài đường, đêm về nhà chồng lại chửi bới suốt đêm không cho ngủ. “Đặc biệt mỗi lần ăn cơm là anh ấy chửi, có hôm mâm cơm vừa mới bê ra chưa kịp ăn, anh bê cả hất tung đi, cơm, thức ăn vung vãi khắp nhà. Nhiều lúc bực mình không chịu được tôi cãi lại. Thế là cả nhà om sòm. Con gái đứng thu lu một góc hét lên “thôi bố mẹ đừng cãi nhau nữa”. Tôi sững người đau đớn”, chị Nga kể trong từng tiếng nấc nghẹn.


“Con không cần bố nữa”

 “Rượu đã cướp đi nhiều thứ quý giá của cuộc đời em. Gia đình em ly tán, con gái không dám chơi với bố. Giờ người em mang đầy bệnh tật, trước em bị xung huyết dạ dày, nôn ra không biết bao nhiêu là máu. Giờ em bị xơ gan, thi thoảng bụng lại trướng lên. Chân em cũng đi tập tễnh, vì say rượu em bị tai nạn xe máy gãy chân phải chốt đinh ở đầu gối từ năm 2008 nhưng giờ vẫn chưa lấy ra”.

Anh Nguyễn Đức Dũng, 30 tuổi

Cuộc sống vợ chồng căng thẳng, không thể chịu đựng nổi, sợ con gái ảnh hưởng tâm lý vì phải chứng kiến bố suốt ngày say xỉn, chị Nga bế con về Hưng Yên sống. Mỗi lần chị bỏ đi là anh gọi điện nài nỉ xin hai mẹ con về rồi anh sẽ bỏ rượu, sẽ thay đổi. Nhưng về được vài ngày là anh lại say, lại chửi bới, đập phá. Hè vừa rồi, chị mới ở Hưng Yên lên được mấy hôm, anh lại say, phá đồ xong, anh lôi chị ra đánh chảy máu cả đầu, chị phải đi viện khâu mất 5 mũi. Nhiều lần chị làm đơn ly dị nhưng rồi đành thôi không ra tòa vì thương con.


“Nhưng lần này thì thôi, nốt lần này nữa thôi, mẹ con tôi nhất quyết ra đi (ý chị Nga là sẽ chờ anh ra viện lần này là làm đơn ly dị). Tôi không thể chịu đựng được nữa. Từ khi lấy anh đến giờ anh chỉ có say xỉn, mỗi năm đi viện mấy lần. Cứ đi viện về anh lại uống, uống xong lại đi viện. Riêng năm 2013 này anh đã đi viện 4 lần, mỗi lần kéo dài cả tháng trời. Ai mà chịu nổi”, chị Nga nói.


Rượu đã cướp đi nhiều thứ quý giá của anh Nguyễn Đức Dũng

Rượu đã cướp đi nhiều thứ quý giá của anh Nguyễn Đức Dũng.


Chị Nga kể tiếp: “Tháng 7 vừa rồi, mẹ con tôi ở Hưng Yên, anh gọi điện về nhiều quá, tôi đành bảo con gái “con về ở với bố nhé”. Nó gào lên: “Không. Đó không phải bố của con. Ở lớp con có bạn Đức Anh chưa có bố, con cho bố đi làm bố của bạn ấy đấy. Con không cần bố nữa. Bố gì mà say suốt ngày thế”.


Tim tôi như vỡ thành từng mảnh. Suy nghĩ của con gái tôi mới gần 5 tuổi về bố tồi tệ như thế thì liệu sau này nó sẽ thế nào”, chị Nga khóc nấc từng tiếng. Đúng lúc đó, anh Dũng chồng chị thức giấc lên tiếng gọi vợ. Quệt vội nước mắt, chị lật đật chạy vào. Tôi vào theo cùng.


Uể oải và mệt mỏi, anh Dũng tiếp chuyện. Mắt anh hơi sưng, da vàng, những thao tác của anh chậm chạp. Nói chuyện xưng “em”. Anh nói: “Rượu đã cướp đi nhiều thứ quý giá của cuộc đời em. Gia đình em ly tán, con gái không dám chơi với bố.


Giờ người em mang đầy bệnh tật, trước em bị xung huyết dạ dày, nôn ra không biết bao nhiêu là máu. Giờ em bị xơ gan, thi thoảng bụng lại trướng lên. Chân em cũng đi tập tễnh, vì say rượu em bị tai nạn xe máy gãy chân phải chốt đinh ở đầu gối từ năm 2008 nhưng giờ vẫn chưa lấy ra”.


“Biết vậy sao anh không bỏ rượu đi”, tôi hỏi. Anh im lặng, cúi đầu, đưa tay rứt mấy sợi tóc. “Lần này ra viện anh có quyết tâm bỏ được rượu không”, tôi hỏi tiếp. Anh cười gượng: “Chị hỏi gì mà giống bác sĩ thế. Em đi nhiều bệnh viện lắm rồi. Lần nào ra viện bác sĩ cũng đều lặp lại câu hỏi đó. Thú thực, nhiều lần em cũng quyết tâm lắm nhưng được thời gian ngắn là đâu lại vào đấy. Chỉ cần có vài nghìn đồng trong tay là em đi mua rượu ngay”.



Nhìn vợ thấy “ma”

Dáng vẻ khắc khổ, tiều tụy ngồi cạnh chồng đang sốt li bì phải truyền nước, bà Nguyễn Thị Oanh, 45 tuổi (Đan Phượng, Hà Nội) nói thì thầm: “Khổ lắm, ông nhà tôi nghiện rượu 4 năm nay rồi. Cứ rượu vào là ông ấy nói nhảm, chửi bới ầm ĩ rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Giờ ông ốm quá mới nằm yên, hôm qua đỡ chút, ông cứ xồng xộc đòi ra ngoài để mua rượu”.


Ông Hoàng Trung Hiếu, chồng bà năm nay mới 47 tuổi nhưng nhìn dáng người hom hem, gương mặt nhàu nhĩ, người ngoài dễ nhầm tưởng ông đã ngoài 60 tuổi. Vợ chồng bà làm nghề nông, kinh tế gia đình chỉ trông vào mấy sào ruộng nhưng từ ngày ông nghiện rượu, trong nhà dù không có tiền ông vẫn xách chai đi mua rượu chịu.


Theo bà Oanh, mỗi ngày ông uống khoảng 1 lít rượu, không kể sáng trưa, cứ mở mắt là ông uống. Nhiều hôm ông uống rượu thay cơm. Từ ngày nghiện rượu, tâm tính ông thay đổi, cục cằn, chửi bới vợ con suốt ngày. Đặc biệt, cứ thấy mặt bà là ông xua đuổi. “Nhiều lúc say quá, ông cầm dao đòi đâm tôi. Nhiều khi nhìn tôi ra bóng ma màu đen. May những lần đó tôi đều chạy thoát được”, bà Oanh kể lại.


“Thời gian gần đây, sức khỏe của ông biểu hiện nhiều sự bất thường: Vàng da, tinh thần hoảng loạn, nói nhảm. Thi thoảng ông gào lên bảo có bóng ma màu đen trong nhà đang đuổi theo ông”, bà Oanh chia sẻ. Vào viện Sức khỏe Tâm thần, các bác sĩ cho biết, chồng bà bị men gan cao, tổn thương thần kinh, ảo giác do hậu quả của việc nghiện rượu lâu năm.


Theo các bác sĩ khoa điều trị nghiện chất, Viện Sức khỏe Tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai Hà Nội, tại đây hầu như ngày nào cũng có bệnh nhân bị nghiện rượu điều trị. Thường là những bệnh nhân nghiện rượu nặng và có những biến chứng về sức khỏe mới tìm đến điều trị và cai. Có bệnh nhân mới ngoài 30 tuổi nghiện rượu quá nặng, tinh thần hoảng loạn, gào thét suốt ngày. Vào viện điều trị 10 ngày rồi nhưng lúc nào cũng phải có 6-7 người canh trực. Mỗi lần tiêm là phải dùng dây thừng buộc lại nhưng bệnh nhân vẫn giãy giụa đến tứa máu.


Rượu hủy hoại thể chất, tinh thần chúng ta thế nào? PGS. TS Trần Hữu Bình, Trưởng phòng điều trị nghiện chất, nguyên Viện trưởng Viện Sức khỏe Tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai Hà Nội, Phó Chủ nhiệm bộ môn Tâm thần, ĐH Y Hà Nội và Bác sỹ Nguyễn Đàm Chính - Trung tâm chống độc BV Bạch Mai sẽ đưa ra câu trả lời ở bài sau.


Lưu Trinh
Còn nữa

BSTT – Lạm dụng rượu bia có thể dẫn đến loạn thần

Lạm dụng rượu bia có thể dẫn đến loạn thần


Theo các số liệu thống kê chung, ở Việt Nam có khoảng 5 – 7% người đến khám tại các cơ sở điều trị tâm thần là loạn thần do lạm dụng rượu, bia.


Anh Nguyễn Văn Tuấn (Đông Triều, Quảng Ninh) đang điều trị tại Viện Sức khoẻ Tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai, mới 30 tuổi nhưng đã sống chung với rượu gần 15 năm nay. Không có rượu thi thoảng anh lại hét ầm lên, rồi hoảng loạn, đập phá nhà cửa, đồ đạc, chửi bới mọi người.


Lý do anh Tuấn phải vào Viện Sức khoẻ Tâm thần điều trị là do "sốc" rượu.



Theo BS Trịnh Thị Bích Huyền, Bệnh viện Bạch Mai, một bệnh lý phổ biến dẫn đến hoang tưởng là tình trạng loạn thần do rượu.


Ở nước ta, tình trạng sử dụng rượu rất phổ biến. Nam giới uống nhiều rượu làm giảm khả năng tình dục và khi sử dụng rượu lâu ngày sẽ gây biến đổi chức năng của bộ não, biến đổi sinh hóa não dẫn đến hoang tưởng.


Ngoài hoang tưởng, bệnh nhân còn mắc kèm một số bệnh lý khác như dạ dày, gan, tim, huyết áp cao… nên trong quá trình điều trị, các bác sĩ còn phải điều trị luôn cho họ các chứng bệnh kể trên (đối với bệnh nhân nhẹ, để cai rượu cũng phải mất 7 – 10 ngày, bệnh nhân nặng có những cơn hoang tưởng thì thời gian điều trị lâu hơn).


TS.BS Ngô Thanh Hồi, Giám đốc Bệnh viện Tâm Thần Ban ngày Mai Hương cho hay, nghiện rượu là tình trạng thèm muốn, phụ thuộc vào rượu, không kiểm soát được liều lượng.


Những người nghiện rượu có thể muốn từ bỏ nhưng không thể, mặc dù biết tác hại của rượu. Với bệnh nhân nghiện rượu, phần lớn những người nhập viện điều trị cai nghiện đã ở trong tình trạng sức khoẻ bị suy yếu do tác hại của rượu. Thậm chí, có người vào viện trong tình trạng cấp cứu bởi hội chứng cai rượu.


Chính phủ – Đệ tử lưu linh thấy rắn rết bò lổm ngổm khắp mình

Đệ tử lưu linh thấy rắn rết bò lổm ngổm khắp mình


Trong số những bệnh nhân đến điều trị loạn thần do nghiện rượu tại Bệnh viện Tâm thần TPHCM, có đến 60% trường hợp có biểu hiện gặp các loại ảo giác như: Nhìn thấy máu, thấy rắn rết bò đầy mình, thấy ma quỷ vào nhà hoặc nhìn thấy người khác cầm dao, gậy đến săn đuổi, giết hại mình…


Theo các bác sỹ ở Bệnh viện Tâm thần TP.HCM, tác hại của rượu không chỉ hủy hoại gan như nhiều người vẫn tưởng. Hiện nay, số người bị rối loạn tâm thần do rượu đang ngày càng gia tăng, báo động về một hiểm họa do rượu gây ra mà ít người nghĩ đến như: biến đổi tâm thần, hoang tưởng, dễ bị kích động, cáu gắt, ghen tuông… dẫn đến những hành vi tiêu cực.


Bác sỹ Nguyễn Hữu Thăng, người trực tiếp điều trị bệnh nhân tại Bệnh viện Tâm thần TP.HCM cho biết, cơ chế gây rối loạn tâm thần do rượu là khi Methanol và Andehyt có trong rượu sẽ tích lại trong máu. Nếu cơ thể không đào thải kịp sẽ ứ đọng và tác động đến hệ thần kinh trung ương, gây ngộ độc chuyển hóa. Trong thời gian ngắn, quá trình này sẽ hủy hoại một số hệ thống trên cơ thể; làm suy giảm chức năng gan, thận; ảnh hưởng vùng cảm xúc, vùng trí nhớ trên não cũng như khả năng điều khiển hành vi.


Trong số những bệnh nhân đến điều trị loạn thần do nghiện rượu tại Bệnh viện Tâm thần TP.HCM có đến 60% bệnh nhân có ảo giác. Những ảo giác phổ biến nhất là họ nhìn thấy máu, thấy rắn rết bò đầy mình, thấy ma quỷ vào nhà hoặc nhìn thấy người khác cầm dao, gậy đến săn đuổi, giết hại mình. Trong cơn ảo giác, bệnh nhân rối loạn tâm thần có hai xu hướng, hoặc là tấn công trở lại hoặc là chạy trốn.


Bác sỹ Thăng cho hay, đối với trường hợp bệnh nhân chạy trốn thì khi hết cơn hoang tưởng sẽ trở lại trạng thái bình thường. Tuy nhiên, nếu bệnh nhân tìm cách phòng vệ thì sẽ rất nguy hiểm. Bởi khi ấy, người bệnh có thể tấn công bất kỳ ai mà họ nghĩ có thể gây hại cho mình.


Theo tài liệu của giới chuyên môn, nghiện rượu là tình trạng thèm muốn, phụ thuộc vào rượu, không kiểm soát được liều lượng khi uống. Những người nghiện rượu dù muốn từ bỏ nhưng thật không dễ dàng, mặc dù biết tác hại của rượu. Đa phần người nghiện chỉ ngưng uống rượu khi đã có bệnh lý về thể chất hoặc tinh thần.


Bác sỹ Vũ Đình Vương, Trưởng Khoa Nam (Bệnh viện Tâm thần TPHCM) cho biết, điều trị nghiện rượu là cả một quá trình dày công, đòi hỏi sự hợp tác tốt từ người bệnh và gia đình. Giai đoạn điều trị nội trú trong bệnh viện thường dành cho người nghiện có các triệu chứng rối loạn về tâm thần. Nguyên tắc điều trị giai đoạn này là nâng cao thể trạng, giải độc, làm dịu cơn thèm rượu và điều trị tình trạng loạn thần bằng các thuốc hướng tâm thần.


Tuy nhiên, theo bác sỹ Vương, điều trị và cắt cơn cho người nghiện rượu cũng không khó bằng giai đoạn duy trì và chống tái nghiện. Để không tái nghiện, trước hết bản thân người nghiện cần có nghị lực và quyết tâm đoạn tuyệt với bia, rượu, sau đó là tuân thủ nghiêm chế độ điều trị và liệu pháp tâm lý theo hướng dẫn của bác sỹ. Có như vậy việc chống tái nghiện rượu mới có hiệu quả lâu dài.


Theo Phan Hoàng (Chinhphu.vn)

SGGP – Xe vi phạm giao thông chở ma túy “khủng”

Xe vi phạm giao thông chở ma túy “khủng”

(SGGP).- Ngày 25-3, Công an tỉnh Bắc Giang cho biết, vào khoảng 23 giờ đêm 24-3, đội tuần tra kiểm soát của Phòng Cảnh sát giao thông Công an Bắc Giang trong khi làm nhiệm vụ trên quốc lộ 1A đoạn thuộc địa phận thị trấn Vôi (huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang) đã phát hiện xe ô tô 4 chỗ BKS 29V-3925 đi hướng Hà Nội - Lạng Sơn chạy quá tốc độ quy định nên yêu cầu chủ phương tiện dừng xe để kiểm tra.


​​

Xe vi phạm giao thông chở ma túy “khủng”


(SGGP).- Ngày 25-3, Công an tỉnh Bắc Giang cho biết, vào khoảng 23 giờ đêm 24-3, đội tuần tra kiểm soát của Phòng Cảnh sát giao thông Công an Bắc Giang trong khi làm nhiệm vụ trên quốc lộ 1A đoạn thuộc địa phận thị trấn Vôi (huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang) đã phát hiện xe ô tô 4 chỗ BKS 29V-3925 đi hướng Hà Nội - Lạng Sơn chạy quá tốc độ quy định nên yêu cầu chủ phương tiện dừng xe để kiểm tra.


Qua kiểm tra, lái xe đã không xuất trình được giấy tờ, trong khi đó người thanh niên đi cùng trên xe có nhiều biểu hiện nghi vấn. Tiến hành kiểm tra chiếc xe, công an đã phát hiện trên xe chở 19 bánh heroin, 2.950 viên ma túy tổng hợp, 1 gói ma túy đá, cùng hơn 33,5 triệu đồng và 4 điện thoại di động.


Tại cơ quan công an, lái xe khai nhận là Tăng Văn Đạt (44 tuổi, trú tại Vĩnh Liêm, Lê Chân, Hải Phòng) và Nguyễn Kim Giang (36 tuổi, trú tại Trại Cau, Lê Chân, Hải Phòng). Đạt còn khai mình đã bị nhiễm HIV từ 3 năm nay. Công an Bắc Giang đang mở rộng điều tra vụ việc.


MINH KHANG

 

VNEXPRESS – Bé gái 5 tuổi một mình chăm cha nghiện rượu

Bé gái 5 tuổi một mình chăm cha nghiện rượu

Giữa nắng trưa như thiêu, bé Diện dáng người nhỏ nhoi loay hoay múc từng gàu nước dưới giếng đổ vào chậu để giặt quần áo. Bàn tay bé xíu ra sức khênh chiếc gàu to tướng...


Bé gái 5 tuổi một mình chăm cha nghiện rượu


Giữa nắng trưa như thiêu, bé Diện dáng người nhỏ nhoi loay hoay múc từng gàu nước dưới giếng đổ vào chậu để giặt quần áo. Bàn tay bé xíu ra sức khênh chiếc gàu to tướng...


Mới lên 5 tuổi, song đã từ khá lâu, cô bé trở thành trụ cột gia đình bởi người cha bệnh tật lại thường xuyên say xỉn, còn mẹ đã bỏ rơi hai bố con. Em phải tự lo từng bữa ăn, giặt giũ cho 2 cha con. Không chỉ vậy, nhiều đêm khuya, chiếc bóng nhỏ nhoi còn phải lặn lội đi mua rượu về cho cha uống cho thỏa cơn ghiền.


Bé Diện lễ phép bưng nước mời khách tới nhà khi còn ở với bố Yên. Ảnh: Tùy Phong


Chị Dương Thị Cúc (hàng xóm bé Diện) nghẹn ngào kể, 4 năm trước, mẹ bé Diện do không chịu đựng được những cơn say, đập phá vô cớ của ông chồng là Đinh Văn Yên (51 tuổi) đã bỏ vào Nam lập nghiệp.Chuyện này xảy ra ở làng H’Lũ (xã Ia Grăng, huyện Ia Grai, Gia Lai), còn cô bé tội nghiệp tên là Nguyễn Thị Thanh Diện. Nếu ở phố thị thì vào cái tuổi của bé, cha mẹ vẫn còn phải chăm bẵm lo từng miếng ăn, giấc ngủ, ấy vậy mà Diện đã phải lao động vất vả để nuôi chính bản thân và người cha rượu chè, trong khi lại thiếu thốn tình thương của mẹ.


Cũng từ đó, Diện phải sống những tháng ngày đầy đau khổ. Hàng ngày, ông Yên cõng Diện theo trên lưng đi làm rẫy thuê, người em lúc nào cũng chi chít vết côn trùng đốt, ăn uống thiếu thốn thân thể bé gầy nhom. Khi cô bé lên 2, bé bị cha nhốt tự chơi một mình trong căn nhà vách đất để đi làm. Năm vừa tròn 4 tuổi, bé phải bắt đầu quán xuyến những việc trong nhà như hái rau, nấu cơm, tự tắm, giặt đồ…


Giữa cái nắng ban trưa đầu hè, hình ảnh cô bé nhỏ nhoi đang loay hoay múc từng gàu nước dưới giếng đổ vào chậu giặt khiến khách đến thăm mắt cay xè. Bàn tay nhỏ xíu nhưng chiếc gàu thì to tướng, và bé giặt đồ với thao tác hết sức thuần thục.


Gặp người lạ, cô bé lễ phép khoanh tay chào rồi mang những bộ quần áo vừa giặt sạch đi phơi một cách ngay ngắn. Dẫn khách vào nhà, cô bé nhanh nhẹn lấy chiếc ghế nhỏ mời khách ngồi, tự tay rót nước mời. Bé khoe mình biết nấu cơm, nấu nước, bẻ chồi cà phê, giặt đồ, hái rau… Hỏi trưa nay hai cha con ăn gì, bé nhanh nhẩu: Con và ba vừa ăn cơm với canh cà đắng nấu mẻ.


Bé Diện múc nước giếng để chuẩn bị giặt đồ. Ảnh: Tùy Phong.


Cũng theo chị Cúc hàng xóm, cách đây chừng một năm, ông Yên bị người lạ vào nhà đánh gãy xương tay trái. Từ đó, bé Diện bắt đầu làm hết mọi chuyện trong nhà. Thời gian đầu, hết gạo ăn, hàng ngày, Diện phải đến từng nhà trong xóm để xin. "Lúc ăn xong, bé còn nói ba con cũng đói lắm, thế là chúng tôi đùm thêm một ít cho nó mang về cho cha", chị Cúc kể.


"Nó ngoan lắm, lúc cha nó không lao động được, người làng đến nhà làm giúp mấy trăm cây cà phê trong vườn. Con bé cứ loay hoay mang khoai môn ra ngoài giếng rửa, rửa bằng tay không đặng, nó dùng 2 chân để đạp cho sạch, rồi tự nhóm lửa, khoai chín mang ra mời chúng tôi dùng", người hàng xóm nghẹn giọng nói tiếp.


Người cha ban đầu còn ngượng ngùng chối bỏ, nhưng sau cũng thừa nhận: "Khi tay tôi bị gãy, nằm đến 6 tháng mới khỏi, một mình con bé phải lo hết mọi chuyện từ tắm giặt cho bản thân, mang quần áo của 2 cha con đi giặt, rồi hái rau, nấu cơm để ăn…"


Chị Cúc kể thêm, nhiều đêm, Diện bị cha đánh thức bắt đi mua rượu. "Có hôm 12h đêm, con bé còn lững thững đi hơn nửa cây số tới nhà tôi gõ cửa mua cho ba nó mấy nghìn bạc rượu. Nhìn con bé, tức cha nó bao nhiêu thì thương nó bấy nhiêu", chị cho biết.


Năm học vừa rồi, thấy cô bé nhà bên được cha mẹ cho tới trường, thế là trong cơn mưa tầm tã, bé Diện cũng ngây thơ khoác bao nilon lên người, tay xách dép, cuốc bộ hơn 3 km đường đất trơn trượt để đi dự lễ khai giảng, nhưng đến nơi mọi người đã về hết. Ông Nguyễn Đình Chung, hàng xóm nhà bé kể: "Lúc đó là hơn 9h sáng, tôi chở hàng đi ra xã thì thấy con bé tay cầm dép, người khoác cái túi nilon. Tôi hỏi bé đi đâu thì nó trả lời đi học, nhưng các bạn và cô giáo đã về hết rồi".


Từ sau hôm ấy, ngày nào Diện cũng đều đặn đi bộ đến trường để học. "Nhiều hôm đi học về mệt, con bé chui vào các lán trông cà phê bên đường nằm ngủ ngon lành. Lúc nào tỉnh dậy thì tiếp tục về nhà", anh Nguyễn Hữu Dũng (hàng xóm) cho biết.


Dù thời gian ngồi học trên lớp không nhiều, lại ít được kèm cặp, ngoài ra còn bận quán xuyến chuyện nhà nhưng Diện học rất sáng, em thuộc làu từng chữ cái và những số đếm đã được học.


Ông Kpuih Búk - Chủ tịch UBND xã Ia Grăng xác nhận có biết chuyện của bé Diện song ngoài những chế độ của nhà nước đối với trẻ em nghèo đến trường, ông cũng lực bất tòng tâm bởi xã này có đến 85% là đồng bào dân tộc thiểu số, 60% là hộ nghèo.


Bé Diện (ngoài cùng bên phải hàng trên) chơi đùa với các bạn sau khi được gửi vào chùa Bửu Châu. Ảnh: Tùy Phong.


Mới đây, sau nhiều lần được khuyên nhủ, ông Yên đã đồng ý gửi bé Diện vào chùa Bửu Châu (thành phố Pleiku), ngôi chùa đang cưu mang 38 trẻ mồ côi có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn để bé được ăn học, bởi ông thường xuyên đau ốm không có điều kiện về thời gian và kinh tế để lo cho bé. Khi chia tay, bé Diện hôn lên trán bố và dặn một câu duy nhất “bố ở nhà đừng có uống rượu say nha”.


Ngày 15/5, sư Minh Nguyên, trụ trì chùa Bửu Châu cho hay ở trong chùa, bé Diện rất ngoan, hiền và lễ phép, biết vâng lời, phụ giúp các sư, các anh chị. Bé biết giặt đồ, phơi đồ, biết rửa chén và biết tự tắm rửa. Sư Minh Nguyên cho biết thêm, chùa đã làm các thủ tục cho bé Diện tiếp tục đi học mẫu giáo lớn của một trường nầm non tại thành phố Pleiku.


Độc giả quan tâm vui lòng liên hệ Chủ tịch Hội chữ thập đỏ Gia Lai, bà K'sor H'Nhan, điện thoại: 0934.861.959; hoặc gửi hỗ trợ về tài khoản 62010000353369, Ngân hàng đầu tư và phát triển tỉnh Gia Lai, chủ tài khoản: Hội chữ thập đỏ tỉnh Gia Lai (ghi rõ người nhận giúp đỡ là bé Nguyễn Thị Thanh Diện ở làng H’Lũ, xã Ia Grăng, huyện Ia Grai, Gia Lai). Bé đang sống trong chùa Bửu Châu thuộc phường Thống Nhất, TP Pleiku, Gia Lai.

 

Tùy Phong

Phụ nữ Online – Sống trong sợ hãi

Sống trong sợ hãi

Gia đình tôi có bốn chị em, tuổi thơ của chị em tôi là những chuỗi ngày sống trong nghèo khổ, sợ hãi bởi có một người cha nghiện rượu. Kể từ khi tôi nhận thức được cũng là lúc tôi thấy cha tôi suốt ngày say bí tỉ.

Sống trong sợ hãi

Gia đình tôi có bốn chị em, tuổi thơ của chị em tôi là những chuỗi ngày sống trong nghèo khổ, sợ hãi bởi có một người cha nghiện rượu. Kể từ khi tôi nhận thức được cũng là lúc tôi thấy cha tôi suốt ngày say bí tỉ.
Lúc nhỏ, tôi thấy hầu như cha tôi không bỏ qua cuộc nhậu nào, miễn là có ai đó nhậu cùng, với bất kỳ cái gì làm mồi nhậu, không cần phải sơn hào hải vị, chỉ cần có rượu.
Mỗi lần thấy cha chuẩn bị nhậu là chị em tôi lại nơm nớp lo sợ, không đứa nào dám đi chơi, ở nhà để cha tôi sai bảo: Nào là nấu ăn, dọn bàn, nào là mua thuốc, mua rượu, không biết phải mua bao nhiêu lần, bất kể giờ nào.
Từ nhỏ chị em tôi đã phải luôn sống trong nỗi sợ hãi, sợ khi cha tôi mỗi lần nhậu say có thể chửi vợ, chửi con; thậm chí là đánh đập khi có ai dám cãi lại. Mà thường chỉ có mẹ tôi, nhiều khi không chịu nổi những lời mắng chửi vô lý, bà dám nói lại vài câu là bị cha tôi đuổi đánh không thương tiếc. Khi say, có lẽ cha tôi cũng không biết mình đang làm gì, mặc cho bốn chị em tôi khóc lóc, mẹ tôi van xin, cha tôi vẫn đập phá hết đồ đạc và đánh mẹ. Chúng tôi, vì quá sợ hãi có khi cũng không dám khóc, cũng không dám bênh vực cho mẹ.
Có những đêm mẹ tôi sợ quá phải về nhà bà ngoại ngủ lại, đợi sáng cha tôi tỉnh rượu mới dám về nhà. Đó là những đêm còn may mắn, có những đêm cha tôi xuống cả nhà bà ngoại tìm bằng được mẹ tôi về, cha tôi còn tuyên bố nếu mẹ tôi không về thì sẽ châm lửa đốt nhà. Có những hôm mẹ tôi sợ quá phải về, lại chịu những lời mắng chửi, những trận đòn thừa sống thiếu chết từ cha tôi. Mỗi đêm, thường thì khoảng hơn 10 giờ đêm thì cha tôi mới về nhà, chỉ cần nghe tiếng cha tôi về là chị em tôi lại hồi hộp, sợ hãi, dù chưa ngủ cũng nằm im không nhúc nhích hoặc có khi vừa nghe tiếng cha ở đầu ngõ là chị em tôi đều tắt đèn lên giường giả vờ ngủ. Có những khi cha tôi đi làm ăn xa, vài tháng mới về, chị em tôi cứ mong cha đi lâu lâu thêm một chút. 
Đối với chị em tôi hạnh phúc gia đình là điều gì đó thật xa vời. Ước mơ giản đơn đối với người ta nhưng sao đối với chị em tôi nó xa xôi quá, chỉ là mong một ngày không có tiếng mắng chửi của người say, tiếng khóc la của mẹ và chị em tôi, không có tiếng đồ đạc vỡ nát. Nhưng tất cả cũng chỉ là mơ ước, và cái mơ ước đó suốt tuổi thơ cũng không thể trở thành sự thật. Cũng vì chán nản, bế tắc chị em tôi đều bỏ học giữa chừng đi làm công nhân, sống xa gia đình xem như một sự giải thoát.
Tuổi thơ của chị em tôi thiếu thốn tình cha, nói là thiếu thốn bởi lẽ những khi tỉnh táo cha tôi rất lo làm ăn, thương yêu chị em tôi, nói chuyện với vợ con rất tình cảm. Từ nhỏ đến lớn ngày nào tôi cũng ước giá như không có rượu, giá như cha tôi không nghiện rượu thì cuộc sống của chị em tôi có lẽ đã khác đi, ít nhất là trong mỗi giấc mơ không còn ám ảnh, không còn sợ hãi, không còn giật mình khóc giữa đêm khuya. Nếu không có rượu hẳn cha tôi sẽ là người chồng, người cha tốt.
Chị em tôi lớn lên với những vết sẹo trong tâm hồn không thể nào xóa nhòa được. Bây giờ, mỗi lần nghĩ lại tôi đều sợ hãi, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ những giấc mơ tuổi thơ hỗn độn. Và có lẽ, niềm tin vào hạnh phúc gia đình, vào tương lai tươi sáng ít nhiều đã bị bào mòn trong mỗi tâm hồn của chị em chúng tôi.

LÂM HIỀN


TGCM – Bi kịch của kẻ nghiện rượu

Bi kịch của kẻ nghiện rượu

Từ một thanh niên ngoan hiền, Nguyễn Văn Cầu rời quê hương vào miền Nam làm thuê, rồi cưới vợ, sinh con. Lập gia đình nhưng không chịu lập nghiệp, hắn nhiễm thói nghiện rượu từ lúc nào không hay. Bỏ lại vợ con ở miền Nam, hắn mò về quê, sống bê tha, dặt dẹo bằng những bữa rượu vặt. Một lần thiếu tiền uống rượu, hắn cầm dao bệnh viện lao cướp tiền của bệnh nhân...


Bi kịch của kẻ nghiện rượu


Từ một thanh niên ngoan hiền, Nguyễn Văn Cầu rời quê hương vào miền Nam làm thuê, rồi cưới vợ, sinh con. Lập gia đình nhưng không chịu lập nghiệp, hắn nhiễm thói nghiện rượu từ lúc nào không hay. Bỏ lại vợ con ở miền Nam, hắn mò về quê, sống bê tha, dặt dẹo bằng những bữa rượu vặt. Một lần thiếu tiền uống rượu, hắn cầm dao bệnh viện lao cướp tiền của bệnh nhân...


Nhiều người dân xã Nghi Vạn, huyện nghi Lộc biết đến Nguyễn Văn Cầu (28 tuổi) từ khi hắn đang là một thanh niên ngoan hiền. Nghỉ học từ sớm, Cầu ở nhà giúp bố mẹ việc đồng áng một thời gian rồi vào làm thuê trong các khu công nghiệp ở TP. Hồ Chí Minh, Bình Dương và lên Tây Nguyên.


Tại đây, hắn cưới vợ và sinh con trong niềm vui, niềm hi vọng của gia đình, bạn bè. Tuy nhiên, không hiểu sao, từ ngày có vợ, Cầu lại thay tính đổi nết hoàn toàn. Hắn thường xuyên lao vào các cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Từ một thanh niên ngoan hiền, hắn đổi tính đổi nết thành một kẻ thô lỗ, nghiện rượu.


Giữa năm 2013, người dân xã Nghi Vạn lại thấy Cầu trở về quê một mình, bỏ lại vợ con ở Đắc Lăk. Nói là về quê để giúp mùa cho bố mẹ nhưng, trong khi người thân đang quằn lưng cày sâu quốc bẫm, lo lắng cho vụ lúa vụ ngô thì Cầu suốt ngày tìm cớ đi uống rượu với đám thanh niên bê tha, dặt dẹo. Nhiều người nhìn thấy cảnh hắn suốt ngày nhậu nhẹt chỉ biết lắc đầu ngao ngán.


Bệnh viện Lao Nghệ An, nơi tên Cầu gây án


Vào một đêm cuối tháng 5, hắn lại đi tìm bạn để uống rượu nhưng trong túi hết sạch tiền. Khi đang lởn vởn dạo bộ, tìm cớ kiếm chén rượu thì hắn bắt gặp một số người nhà của bệnh nhân đang điều trị tại Bệnh viện Lao và bệnh Phổi Nghệ An đang hóng mát. Một ý định lóe lên trong đầu hắn, Cầu kiếm một con dao thái rau lợn, dắt vào lưng rồi men theo cổng bệnh viện, đi vào khu vườn phía sau. Khi thấy một đám phụ nữ đang ngồi hóng mát dưới tán cây, Cầu lao tới tay cầm con dao dí thẳng vào cổ một người rồi nói với giọng lạnh lùng: “Biết điều thì đưa điện thoại di động đây”.


Tiếng nói như rít qua kẽ răng của tên cướp khiến người đàn bà tội nghiệp chỉ biết rút điện thoại ra rồi đứng như trời trồng trong khi đó, một số người quá sợ hãi liền bỏ chạy tán loạn và kêu “cướp! cướp!”. Biết bị lộ, Cầu cầm dao chạy vòng ra phía sau và biến mất vào bóng đêm. Ít phút sau, hắn tiếp tục đi vào khuôn viên bệnh viện, thấy một phụ nữ đang đi bộ ở hàng lang, hắn tiếp tục giở bài cũ. Lần này, nạn nhân cũng kêu cứu thất thanh khiến hắn không thể lấy được tiền hay điện thoại. Quá tức giận, tên Cầu dùng dao chém thẳng vào cánh tay người đàn bà rồi tháo chạy khỏi khuôn viên bệnh viện trong đêm tối.


Con dao mà Cầu gây án


Vụ cướp bất ngờ khiến cả Bệnh viện Lao Nghệ An náo loạn. Hàng chục người nhà bệnh nhân vừa bàn tán xôn xao vừa đóng kín cửa phòng điều trị vì sợ tên cướp sẽ xuất hiện bất ngờ. Ngay trong đêm tối, lực lượng bảo vệ trình báo sự việc với Công an xã Nghi Vạn và Công an huyện Nghi Lộc tăng cường lực lượng.


Trung tá Cao Bá Tuyết Đội phó Đội cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an huyện Nghi Lộc cùng các chiến sĩ trong đội lập tức có mặt tại hiện trường. Sau khi ổn định tình hình, làm công tác tư tưởng và trấn an người nhà bình tỉnh, tổ công tác bắt đầu tiến hành nhận diện tên cướp qua hai nạn nhân là Nguyễn Thị Thường (trú ở xóm tại xã Nghi Ân, TP. Vinh (bị cướp) và chị Nguyễn Thanh Đà, trú ở xã Diễn Thọ, huyện Diễn Châu (người bị chém). Mặc dù vậy, trong sợ hãi, cả hai người này hầu như không cung cấp được thông tin nào đáng chú ý và quan trọng. Ngay trong đêm, tổ công tác tiến hành phân loại nhóm đối tượng tình nghi là thanh niên lêu lổng, có tiền án tiền sự nhưng tất cả đều chứng minh sự vô tội của mình.


Với quyết tâm truy bắt kẻ phạm tội tới cùng, dù tài sản của vụ cướp không lớn nhưng tính chất nguy hiểm, manh động và xảy ra ở một địa điểm là bệnh viện, lâu nay rất yên tĩnh khiến lực lượng Công an huyện Nghi Lộc càng thêm quyết tâm. Sau khi đã loại dần các đối tượng thuộc diện tình nghi, tổ công tác nhận được thông tin của người dân phản ánh về sự xuất hiện trở lại của đối tượng Nguyễn Văn Cầu cùng việc lêu lổng, bê tha rượu chè của hắn. Trưa hôm sau, khi đã củng cố chứng cứ, tổ công tác quyết định bắt khẩn cấp tên Cầu khi hắn đang định đi uống rượu. Là một kẻ giang hồ vặt, chỉ vì mấy chén rượu nên mới phạm tội nên khi bị bắt, Cầu liền khai nhận hành vi, giao nộp con dao gây án và khóc như một đứa trẻ con. Xét tính chất nghiêm trọng của vụ việc cũng như xét các yếu tố cấu thành phạm tội, Công an huyện Nghi Lộc sau đó đã ra lệnh khởi tố vụ án cướp tài sản đối với Nuyễn Văn Cầu.


Tên Cầu khóc như trẻ con tại cơ quan điều tra


Ông Trần Khắc Hồ, Trưởng công an xã Nghi Vạn cho biết, Nuyễn Văn Cầu là một đối tượng đã nằm trong danh sách theo dõi của công an xã từ lâu. Dù đang là thanh niên nhưng không tu chí làm ăn mà suốt ngày rượu chè bê tha. Có lần uống rượu say, Cầu đã lấy trộm một chiếc xe máy của người dân trong xã và bị phát hiện nhưng lực lượng công an xã đã ngăn cản không cho người dân đánh đập đồng thời chỉ xử lí hành chính, gọi Cầu lên để răn dạy, không tái phạm lần sau.


Nghe tin Cầu bị bắt vì gây ra vụ cướp táo tợn trong bệnh viện, nhiều người dân xã Nghi Vạn chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Họ vừa thương cho vợ của của hắn đang một mình bươn chải ở miền Nam vừa giận cho cái thói rượu chè, bê tha của nam thanh niên chưa đến tuổi 30.


“Vụ việc của Nuyễn Văn Cầu cũng chính là bài học cho những kẻ không tu chí, lo lắng làm ăn, vì rượu mà tha hóa con người”, một người dân xã Nghi Vạn tâm sự.


Hồ Hà